Chiều hôm ra nhà ông Xã Hảo ở xóm Thầu Dầu để giao cho chi ngành ông giữ một quyển gia phả, ông Lý Tấn bảo thằng cháu Tầm con anh con trai cả cùng đi. Đang giữa đường thì gặp trời mưa. Hai ông cháu tạt vào cổng chùa Lụa trú tạm. Bao năm nay không có sư thầy trụ trì trông nom, ngôi chùa thật lạnh lẽo, buồn tẻ. Giữa cảnh chùa vắng vẻ, mưa trút ào ào, ông cảm như mất một thứ gì đó rất khó tả. Sân chùa rêu mọc loang lổ từng mảng đến tận thềm. Mái chùa võng xuống như lưng con ngựa gầy, lỗ chỗ sụt lở. Trong chùa tối om, xộc lên mùi ẩm mốc. Những pho tượng Phật trên bục cao mờ mở ảo ảo bởi bụi phủ dày. Những chỗ mái ngói thủng dột lóe những tia sáng, nước mưa rỏ xuống lộp độp, long tong. Gian phía bắc, pho tượng Thành hoàng đặt thờ tạm dưới bệ thấp cũng bị nước mưa dột chảy mòn tróc một vệt dài ngoang ngổ trên vai trước tới lưng tượng. Nước mưa cưa giời! Cứ đà này chả mấy khi sẽ hỏng mất pho tượng! Nói vậy, ông bèn cởi chiếc áo mưa đang khoác, rũ sạch nước: Cháu trèo lên bệ quàng tấm áo mưa này cho pho tượng... Đây là tượng ông nào mà lại thờ trong chùa hả ông? Đứa cháu thắc mắc... Tượng Thành hoàng! Pho tượng này nguyên thờ ở đình Lụa. Đình sập, dân đem vào đây thờ tạm! Theo dân gian ngài là một dũng tướng có công diệt một đám thủy binh giặc ở cửa sông Vân Cừ giúp Hưng đạo Đại vương Trần Quốc Tuấn đánh thắng quân xâm lược Nguyên Mông năm Mậu Tý 1288...
0 Nhận xét